Bài đăng

Có lẽ tôi không thích hợp làm công ăn lương

Gần một giờ đêm, viết những dòng này trên điện thoại, lòng mình không khỏi trăn trở về cuộc sống hiện tại. Ở tuổi gần 30, công việc và cuộc sống dường như đang vượt khỏi tầm kiểm soát, có những thứ đã đi quá giới hạn mà mình chưa từng nghĩ tới. Mình đang vật lộn trong một công việc không còn nhiều hứng thú, mâu thuẫn với đồng nghiệp ngày càng chồng chất mà không cách nào giải quyết. Có những điều trong suốt một năm qua cứ tệ dần theo thời gian—những tình bạn từng quý trọng nay đã rạn nứt không thể cứu vãn. Trong tập thể này, những cuộc tranh cãi cứ lặp đi lặp lại, có người nói rằng họ làm vì lợi ích chung, nhưng rõ ràng càng làm, tập thể càng đi xuống. Có thể góc nhìn của mình chưa đúng, vì mỗi người có một cách làm việc khác nhau. Có lẽ trong tập thể này, quá nhiều cái tôi (trong đó có mình) không cùng chung một hướng, nên chẳng thể ngồi lại để tìm tiếng nói chung. Nhưng điều làm mình thất vọng nhất là sau hơn ba năm cống hiến hết mình, khi mình lên tiếng về cách làm việc và quản lý, ...

Nếu một ngày bỗng ta trúng số (Lật Mặt 6 Reaction)

Hình ảnh
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi chúng ta ai cũng đã từng có mơ ước được một lần trúng số (giải đặc biệt hoặc hơn) và nếu một ngày bỗng dưng mình là người may mắn đó thì mình sẽ làm gì nhỉ? Câu hỏi đó cứ văng vẳng bên tai tôi sau khi xem xong Lật Mặt 6 của anh (chú) Lý Hải. Phim kể về một nhóm bạn sau khi trúng số đã xảy ra mâu thuẫn và tranh giành tấm vé số khiến cho tình bạn tưởng chừng gắn bó keo sơn nay chỉ còn là dĩ vãng, tôi thật sụ không thể tưởng tượng được sau những chuyện đã xảy ra họ còn có thể làm bạn với nhau được hay không nữa ?  Có rất nhiều ví dụ về những bi kịch sau khi trúng số: có người mất đi người thân vì tranh chấp tiền thưởng, có người thì phung phí ăn chơi hường thụ để rồi cuối đời phải lâm vào cảnh nợ nần bi đát.... Có rất rất nhiều những trường hợp như vậy, câu hỏi đặt ra là vậy phải làm thế nào để không biến đều tường chừng như là may mắn đó thành bi kịch ? Giữ im lặng Điều này có thể sẽ gây tranh cãi, tuy nhiên thử nghĩ mà xem nếu giữ im lặng chúng ta có thể...

Đơn giản

Hình ảnh
Chúng ta thường nghe câu “Sống đơn giản cho đời thanh thản” xuất hiện trên mạng xã hội, nhưng sống đơn giản thực sự là gì? Và liệu sự đơn giản có thật sự dễ dàng đạt được? Ai cũng muốn sống và làm việc trong một môi trường ít phức tạp, thích những điều rõ ràng, rành mạch. Chẳng ai muốn cuộc sống rối ren, đầy phiền toái cả. Điều đó cho thấy sự đơn giản là mong muốn của hầu hết mọi người. Nhưng đơn giản không có nghĩa là dễ dàng. Johan Cruyff, huyền thoại bóng đá Hà Lan, từng nói: “Chơi bóng rất đơn giản, nhưng chơi thứ bóng đá đơn giản là điều khó chưa từng thấy.” Ngày nay, người chơi bóng đơn giản nhất chính là Messi. Anh không cần những động tác thừa, không phô trương kỹ thuật rườm rà, mà chỉ cần vài pha chạm bóng tinh tế đã có thể tạo nên điều kỳ diệu. Điều đó chứng minh rằng để đạt đến sự đơn giản đỉnh cao, người ta phải trải qua quá trình rèn luyện gian nan. Không chỉ trong thể thao, sự đơn giản cũng là chìa khóa thành công trong nhiều lĩnh vực khác. Apple là một ví dụ điển hình. i...

Một ngày tại Suối Tiên Phú Quốc....

Hình ảnh
Hôm qua chúng tôi đã có một chuyến đi chơi thật vui tại Suối Tiên Phú Quốc, đây là buổi đi chia tay hai bạn làm chung công ty - chúng tôi đã có những khoảnh khắc kỉ niệm thật đẹp ! Con suối này gần làng chài Hàm Ninh, cách trung tâm Dương Đông khoảng dưới 15km, thượng nguồn của suối bắt nguồn từ khe nuối Tiên Sơn Đỉnh ngọn núi cao nhất Phú Quốc... Phí vào cổng chỉ 20.000 bao gồm việc giữ xe, đồ đạc và được đem đồ ăn vào khá là thoải mái nếu so sánh với Suối Đá Bàn khi bạn không được đem đồ ăn mà phải mua tại chỗ với chi phí cao hơn bình thường.... Ở đây khá vắng khi chúng tôi đến đây tầm 11h nhưng chỉ có một nhóm khách đến trước chúng tôi, thời gian này tắm suối là thích hợp nhất vì nếu đến sớm qúa chưa có nắng lên nên nước sẽ rất lạnh....  Bắt đầu chế biến thức ăn thôi nào, hai món chính hôm nay là sò nướng phô mai và cá sòng nướng, mỗi người mỗi việc, và đây là thành qủa sau 1h: Ăn uống và trò chuyện hồi lâu đứa nào cũng ngà ngà say. Rồi đến màn hấp dẫn nhất tắm suối: Nước dướ...

Khi bạn đã thất bại quá nhiều...

Người ta thường nói: “Thất bại là mẹ thành công.” Nghĩa là chỉ khi trải qua thất bại, ta mới rút ra được những bài học dẫn đến thành công. Nhưng không phải ai cũng biết cách đối diện với thất bại. Có người xem nó như động lực, có người sợ hãi, và có người hoàn toàn không thể chấp nhận nó. Trong lịch sử Trung Hoa, Lưu Bang là một ví dụ điển hình của người không sợ thất bại. Ông nhiều lần đối đầu với Hạng Vũ và lần nào cũng thua thảm hại. Mỗi lần thua, ông lại tháo chạy, thậm chí có lần bỏ cả vợ con. Thế nhưng, sau mỗi thất bại, Lưu Bang luôn tìm cách tập hợp lực lượng và tiếp tục chiến đấu. Ngược lại, Hạng Vũ là một chiến thần bất bại. Ông chưa từng thua một trận nào trong suốt thời gian chinh chiến. Nhưng chính vì chỉ biết đến chiến thắng, nên khi thất bại lần đầu tiên (và cũng là lần cuối cùng) ở Cai Hạ, Hạng Vũ không thể chấp nhận sự thật. Thay vì tìm cách xoay chuyển tình thế, ông chọn cách rút gươm tự sát. Không chỉ trong lịch sử, ngay cả trong thể thao cũng có những con người phản...

Euro 2012 với nhiều kỉ niệm !

Hình ảnh
 Xin chào các bạn, như vậy là năm nay không có Euro vì đại dịch COVID-19, lại thêm một năm chờ đợi một giải đấu lớn từ sau World Cup 2018 ! Euro và World Cup chính là hai giải đấu bóng đá cấp đội tuyển uy tín và được chú ý nhất trên thế giới. Năm nay không có giải lớn nào trong hai giải đó nhưng bù lại sang năm 2021 và 2022 chúng ta sẽ được xem hai giải lớn trong hai năm liên tục, hehe đúng là khổ trước sướng sau mà ! Nhắc đến Euro thì tôi xem Euro lần đầu là vào năm 2004 kể từ đó không bỏ dỡ kì Euro nào,với tôi Euro có khi còn hấp dẫn hơn cả World Cup ấy chứ vì chất lượng các đội tuyển nó đồng đều hơn ! Mỗi giải lại để lại một ấn tượng riêng trong tôi như năm 2004 là hành trình kì diệu của Hy Lạp, 2008 là giải đấu mở ra kỉ nguyên thống trị bóng đá thế giới trong bốn năm sau đó của người Tây Ban Nha, 2016 cũng rất ấn tượng với hình ảnh anh Bảy Idol (CR7) nâng cao chiếc cúp danh giá ! Thế nhưng Euro 2012 vẫn là giải đấu có nhiều ấn tượng sâu đậm nhất đối với không chỉ riêng tôi mà c...

Viết cho tuổi 24 !

Hình ảnh
 Hôm qua là ngày tôi tròn 24 tuổi, đây có lẽ là một độ tuổi lưng chừng của thanh xuân, cái tuổi mà ta đã không còn là trẻ con mà nếu nói là đã thành người lớn hoàn toàn thì cũng chưa hẳn ! Cái tuổi mà tình yêu cũng như sự nghiệp vẫn còn chông chênh ! Chúc mừng sinh nhật tôi... Tuổi 24 nhìn bạn bè đứa nào cũng đã lập gia đình, lên chức bố mẹ, đứa thì đã ra trường được gần hai năm - ổn định công việc, đứa thì vẫn còn đi học tiếp cao học.... Tụi nó đứa nào cũng đã chọn được cho mình một hướng đi riêng, vậy mà mình vẫn còn mông lung, lo chứ nói không lo lắng cho tương lai là nói dối. Có thể hiện tại mình đã đi sai đường nhưng có dám quay đầu lại chọn con đường khác ? Cần lắm một sự can đảm để thoát ra khỏi sự an toàn, chạy nhanh hơn để bản thân bức phá ! Tuổi 24 đã bao lần ta ngửi được mùi cay đắng của cuộc đời nhưng bản thân lắm lúc vẫn mơ mộng hão huyền. Đã rời xa vòng tay cha mẹ đủ lâu để ta biết được rằng cuộc đời này đầy sóng gió, xã hội đầy những người mưu mô mà ta phải đối mặt. ...

Tuần đầu tiên của tháng 7...

Hình ảnh
  Thứ 7 ngày 7 tháng 7 2018, Phú Quốc trời mưa tầm tả... Xin chào các bạn đây là bài viết đầu tiên trên blog mới của mình, cũng đã rất lâu rồi mình mới lại viết blog kể từ ngày cho đóng cửa cái blog cũ luanbui.com ! Tuần đầu tiên của tháng 7 năm nay đối với mình thật là buồn tẻ vì mình đã phải chia tay hai người bạn làm chung thân thiết với mình, họ về làm việc ở chi nhánh Hà Tĩnh gần nhà, một chị thì sắp lấy chồng mất rồi, một anh về tái hợp vợ cũ... Nhưng biết làm sao bây giờ, cuộc sống thì lúc nào cũng phải có lúc hợp lúc tan - không sao tránh khỏi !! Còn về mình thì bị bệnh từ hôm đi nhậu chia tay cho đến nay cũng đã được 4,5 hôm gì rồi ấy :((( Bị bệnh nên ở nhà buồn không biết làm gì, bổng dưng trong đầu có ý định hay là viết blog lại ta nhưng lần này không còn viết trên Wordpress nữa, vì đối với mình bây giờ Blogspot là đủ dùng rồi, buồn buồn thì viết một bài rồi quăng lên để đó, sau này cũng để làm kỉ niệm :))) À mà phải nhắc đến World Cup chút chứ Bờ Ra Xin bị loại mất rồi ...

Cuối tuần thuộc về nỗi cô đơn…

Hôm nay là ngày thứ bảy, đối với nhiều người thì đây chính là ngày “bung lụa” tức là mà mọi người điều có thể vui chơi thoải mái thức nguyên đêm cũng được chẳng sao cả vì ngày mai là chủ nhật mà, còn đối với tôi tối thứ bảy là ngày sự cô đơn lên ngôi ! Chiều đi làm về tắm xong định là mở máy tính lên xem trận bóng của đội tuyển Việt Nam mà nào có ngờ đâu cúp điện, cũng thật khó hiểu khi chọn ngay ngày cuối tuần để lên lịch cúp hay là có sự cố gì chăng ? Dù là gì đi nữa thì tôi cũng đành lội bộ qua “Thành Phố” để mà có TV xem (chỗ tôi ở giáp giữa Long An và TP.HCM) ! Háo hức trận bóng là vậy nhưng đội tuyển chúng ta lại thua In đô, tôi thì thấy cũng bình thường vì còn trận lượt về, còn mấy thánh phán khác thì chửi rủa thôi rồi ! Thế rồi lại về ăn bún cá lóc ở bên đường như mọi hôm, ngồi nhìn từng cặp, từng cặp trai gái chạy cắt qua mặt thấy mà cũng thèm, chắc là bọn họ không đi vào “Thành Phố” náo nhiệt thì cũng dắt nhau vào nơi mà bọn yêu nhau thường hay ra vào 😀 Họa may lắm mới có ...

Bạn muốn bỏ game? Hãy thử nghĩ đến việc viết blog !

Hình ảnh
Phần lớn thanh thiếu niên hiện nay (đặc biệt là con trai) vô cùng mê game online đó là một thực tế đã có từ lâu.  Tôi cũng đã từng nằm trong danh sách những thanh niên như thế, lãng phí không biết bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc vào nó !  Và sau khi thử nhiều cách khác nhau mà vẫn không bỏ được game online tôi mới thử kiếm cái gì đó để làm, thế là blog này ra đời.  Quả thật từ khi bắt đầu việc viết blog tôi dần cảm thấy mình không còn cảm giác bị nghiện và phụ thuộc vào game online nữa !  Thật ra chơi game là không hề xấu một chút nào nghiện và lạm dụng nó thì mới xấu, việc chơi game có thể khiến chúng ta giải trí sau những ngày làm việc căng thẳng, nhưng khi bạn lạm dụng nó quá mức, cày ngày cày đêm mà quên đi rằng trong cuộc sống còn có biết bao thứ khác đang đợi bạn làm thì đó mới là điều đáng nói để nói !  Thêm nữa viết blog cũng là cách tốt nhất để bạn trốn tránh thực tại, biết đâu được bạn sẽ bỏ được game sau vài ngày đến với blog cũng không chừn...

Duyên ngầm...

Hình ảnh
"Cái nết đánh chết cái đẹp" – Vẻ duyên thầm của những người không cần lòe loẹt Người xưa nói không sai: Một cô gái đẹp mà "mất nết" chỉ một lần, có thể khiến trăm chàng trai quay lưng. Nhưng một cô gái bình thường với nét duyên ngầm khẽ tỏa, lại có thể khiến bao người say mê. Và tôi – kẻ đang viết những dòng này – chắc chắn đã từng là một trong số những kẻ si mê ấy. Duyên không nằm ở gương mặt, mà ở cách tỏa sáng Nét duyên của một người con gái không phải thứ có thể đong đếm bằng centimet vòng eo hay độ dài của hàng mi. Nó là thứ ánh sáng ấm áp tỏa ra từ tâm hồn, từ cách họ đối đãi với cuộc đời. Duyên trong cách ứng xử:  Một cô gái biết lắng nghe, không cắt lời người khác, luôn mỉm cười khi nhận một ly nước từ người phục vụ – đó là duyên. Duyên trong sự chân thành:  Không giả tạo, không cố tỏ ra mình hơn người, chỉ đơn giản là sống thật với những gì mình có. Duyên trong sự bí ẩn:  Không phô trương hết tất cả, không khoe khoang trên mạng xã hội, để người ta luôn có l...

Blog cá nhân: Công cụ đơn giản để thông minh hơn, giàu hơn và kết nối bền vững

Tại sao tôi viết blog dù không phải "cao thủ văn chương"? Ngày nay, khi mạng xã hội tràn ngập những status ngắn ngủn và clip "ăn liền", việc sở hữu một blog cá nhân dường như là lựa chọn của những kẻ "lãng mạn lỗi thời" như tôi. Nhưng khoan! Đừng vội nghĩ blog là thứ gì đó quá cao siêu. Thực ra, viết blog dễ như... đăng Facebook, chỉ có điều nó mang lại nhiều lợi ích bất ngờ hơn bạn tưởng đấy!  Từ "dốt văn" thành "ghiền chữ" Bạn biết không, hồi đi học tôi toàn bị cô giáo phê "lủng củng như gà mắc tóc" trong các bài tập làm văn. Ấy vậy mà giờ đây, tôi lại viết blog đều đặn như một thói quen khó bỏ. Bí quyết là gì? Đơn giản là tôi viết theo cách của riêng mình - không cầu kỳ, không trau chuốt, cứ tự nhiên như trò chuyện cùng bạn bè. Viết nhiều thành quen, quen thành giỏi. Giờ đây, khả năng diễn đạt của tôi đã khác xưa rất nhiều. Những email công việc trước đây khiến tôi "đổ mồ hôi hột" giờ có thể hoàn thành trong nháy ...

Sáu năm rồi mới lại làm chuyện **

"Sau 6 năm, tôi bật thời sự 19h - và những gì nhận ra khiến tôi giật mình" Chiều nay về sớm, bỗng dưng tôi làm một việc đã 2.190 ngày không đụng đến: bật VTV1 lúc 19h. Tiếng nhạc hiệu quen thuộc vang lên, bất chợt kéo về cả trời ký ức... 1. Thời mà 19h là "giờ vàng" không thể bỏ lỡ Nhớ hồi cấp 2, cứ 18h55 là tôi đã ngồi bệt trước TV dù bài tập chưa xong. Nhà quê ngày ấy, TV là "cửa sổ thế giới" duy nhất. Cả xóm chỉ 3-4 nhà có TV, nên nhà tôi lúc nào cũng đông khách vào giờ thời sự. Mấy bác hàng xóm vừa xem vừa bình luận rôm rả:  "Ôi dào, hôm nay chỗ cầu Long Biên lại kẹt xe!"  - dù họ chưa bao giờ ra Hà Nội. 2. Khi thời sự không còn là "món chính" 6 năm qua, tôi và cả thế hệ chúng ta đã thay đổi: Từ chờ đợi   →   Lướt nhanh : Giờ chỉ cần vuốt điện thoại là có trăm nguồn tin. Từ tin cậy  →  Nghi ngờ : Mỗi kênh đưa tin một kiểu, khó phân biệt thật giả. Từ tập trung  →  Đa nhiệm : Vừa ăn tối vừa xem TikTok, vừa làm việc vừa nghe podcast. N...

“Cảnh báo” và “kích thích”

Hình ảnh
Xin chào các bạn, tác hại của việc hút thuốc lá thì ai cũng biết điều đó là không cần phải bàn cãi nữa! Tuy vậy trong cuộc sống thường ngày chúng ta vẫn “khó” thoát khỏi cạm bẫy của thuốc lá, một phần vì giáo dục, môi trường sống, thậm chí có đứa bạn tôi “nghiện” là vì khi còn học cấp ba nó đã từng nghĩ hút thuốc là “oai lắm”…! Còn theo tôi công ty sản xuất thuốc cũng có một phần trách nhiệm, thay vì chỉ in hình “cảnh báo” tác hại của thuốc lá lên trên bao thuốc giống như các công ty khác trên toàn thế giới đang làm các doanh nghiệp còn in cả những lời “kích thích” trên cùng một bao thuốc ! Ngoài hình ảnh cảnh báo nay có thêm dòng chữ kích thích… Ở các nước khác trên thế giới người ta thậm chí chỉ in toàn hình ảnh ghê rợn về tác hại của thuốc lá lên bao thuốc, logo của công ty đôi khi họ chỉ để một dòng chữ nhỏ xíu ! Tôi còn nhớ cách đây vài năm có xem một bản tin phỏng vấn một ông chủ tịch công ty thuốc lá nào đó bảo rằng việc gắn hình ảnh cảnh báo lên bao thuốc lá làm giảm doanh thu...

Khi mọi thứ không như kỳ vọng...

Hình ảnh
Không phải bất cứ một điều gì trong cuộc sống này cũng có thể giống như bạn kì vọng vào nó. Sẽ có những lúc công việc, tình yêu, gia đình… không như bạn từng kì vọng. Hầu hết mọi người đều buồn chán, thất vọng với những gì đang xảy ra nhưng cũng có những người mạnh mẽ bước qua những biến cố và đạt được quả ngọt. Vậy điều gì đã làm nên sự khác biệt đó!?  Sự đau khổ đau khổ đôi khi lại đến từ việc bạn kì vọng quá mức vào một thứ nào đó: bạn mong rằng mình sẽ có thật nhiều tiền bạc sau những ngày làm việc vất vả nhưng nó lại không đến! Bạn mong chờ người mình yêu sẽ đáp lại tình cảm của mình bằng một tình yêu tương đương hoặc nhiều hơn nhưng điều đó đã không xảy ra! Phần lớn trong chúng ta sống với phương châm chỉ cảm thấy vui khi NHẬN ĐƯỢC sau khi đã CHO ĐI.  Hạnh phúc thật sự chỉ đến khi con người biết sống vì nhau, biết cho đi mà không mong NHẬN LẠI! Đừng chỉ mong rằng sau khi CHO ĐI rồi một ngày nào đó mình sẽ NHẬN LẠI, phần lớn những kẻ đau khổ trong cuộc sống điều có chung ...

Có một anh chàng mê viết...

Không biết từ bao giờ, việc được viết và chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống đã trở thành phần không thể thiếu trong lịch trình làm việc hàng ngày của tôi.  Hiếm lằm mới có ngày tôi không ngồi viết blog trên chiếc máy tính cũ kĩ ở trong căn phòng trọ nhỏ, ngày nào tôi không viết được bài nào đăng lên blog là ngày đó tôi mất vui!  Đó có thể là ngày tôi vừa trải qua một ngày làm việc mệt mỏi hay là ngày tôi phải giải quyết công việc ứ đọng, cũng có thể đó là ngày tôi bị bệnh, chứ thật ra tôi mê viết lắm! Ngày còn nhỏ tôi đã từng mơ ước làm nhà văn đó chứ! Tôi nhớ lại rằng từ năm học lớp 3 mình đã bắt đầu viết nhật kí, bài viết đầu tiên trên cuốn nhật kí đó chính là cảm nhận của tôi về ngày đầu tiên được làm lớp trưởng – cũng hãnh diện lắm chứ! 😀  Mà không biết cuốn nhật kí giờ này đâu rồi! Lớn lên chút nữa tôi học văn cũng không đến nỗi tệ, bài làm văn nào mà được đem về nhà làm tôi điều được điểm khá cao vì thường tôi dành có khi cả tuần cho một bài viết, ý thức được...

Khi tôi viết blog: bình luận quan trọng hơn lượt xem !

Xin chào các bạn, dạo gần đây có khá nhiều bạn nhắn tin hỏi mình qua   Fan Page   rằng LuanBui.com mỗi ngày có bao nhiêu lượt truy cập mà sao thấy bình luận nhiều thế nhỉ.  Và sao khi nhận được câu trả lời từ mình thì bọn họ đều có chung một ngạc nhiên: “Sao ít thế nhỉ”! Trên thực tế lượt truy cập của mình thấp tới dã man con ngang, do rất lười Seo và vì   viết blog   cho vui nên cứ viết xong là quăng đại lên có khi còn không thèm đi quảng bá nó ! Một số bạn bảo họ cũng có blog cá nhân ngày 2-3k thậm chí có bạn có blog lên tới hơn 10k truy cập ngày mà sao không thấy ai vào bình luận!  Đó cũng là điều dễ hiểu khi mà họ chỉ cố gắng và bằng mọi thủ thuật để lôi kéo người dùng vào trang web của mình, người dùng khi thấy một trang blog với nội dung sao chép hoặc làm nội dung cho có thì họ cũng chỉ xem xong rồi bỏ chạy ! Vài blog lớn và nổi đình nổi đám chuyên về chủ đề kiếm tiền, chém gió quăng bơm cũng không thấy con ma nào vào mà để lại ý kiến ! Bạn cứ nghĩ mà...